Trước khi có con, bố là tất cả
Là bầu trời, là mặt đất, là vầng trăng
Khi có con, bố mới nhận ra rằng
Mẹ đã "thay lòng đổi dạ"
Đối với mẹ, con mới là tất cả
Là niềm vui, là hạnh phúc, thương yêu
Là quan tâm, là chăm sóc sớm chiều
Bố bị trở thành "người dưng nước lã"
Giờ với mẹ, bố chẳng là gì cả
Có chăng là, anh sai vặt lon ton
Khi thay bỉm, lúc pha sữa cho con
Cũng đôi lần, được "vuốt ve" bằng vài câu gắt gỏng
Có đôi khi, trán con hâm hấp nóng
Hay hắt xì, sổ mũi, húng hắng ho
Là cả đêm, thức trắng với âu lo
Có bao giờ bố được chiều như vậy
Mười năm yêu, mẹ rành cho thế đấy
Không bằng "thằng con", năm tháng tuổi tí ti
Bố là gì đâu, nên chẳng giám so bì
Khi tình yêu, mẹ rành cho con nhiều thế
ôi tủi thân, biết bao nhiêu mà kể.
Chấp nhận làm, người đàn ông thứ 2
Để đêm về, được thủ thỉ bên tai
Rằng " Con mình trông đáng yêu anh nhỉ"
- Bobom-
- Bobom-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét